Trăng tròn soi giếng cổ
Nước róc rách
Rỉ rả
Em đó, khỏa trần giữa vườn trăng
Da thịt trắng ngần,
Sũng nước
Đích thực đàn bà, hoan ca, cháy bỏng.
Khát yêu
Nhớ hơi ấm của Anh
Người đàn ông đích thực
Mạnh mẽ, say mê
Hòa trong em, cùng tới chốn thiên đường
Anh đã từng yêu Em bên giếng cổ
Vào một đêm trăng sáng phủ khắp vườn
Và đêm nay Em lại khát
Khát yêu Anh để khỏi đơn độc giữa vườn trăng…
Quyên Đỗ (Từ Hà Nội)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét