Nếu cậu là bầu trời thì tớ sẽ làm mặt đất. Đừng nghĩ rằng bầu trời và mặt đất không bao giờ gặp nhau nhé! Bởi vì chúng sẽ chỉ gặp nhau ở đường chân trời. Cũng như mình, mình sẽ bên nhau nơi cuối con đường này.
Nếu cậu là biển cả thì tớ xin làm những cơn mưa, dù là những cơn mưa buồn lặng lẽ rơi. Chỉ để biết biển cậu không bao giờ vơi cạn!
Nhưng nếu cậu lại thích làm mưa thì tớ sẽ xin trời là nắng để mưa thôi cô đơn, lạnh lẽo. Bởi vì ai cũng biết, chỉ có nắng mới đem về tặng cho mưa một cầu vồng rực rỡ. Chiếc cầu vồng ấy trong cậu đã bao giờ phai nhạt sắc màu?
Nếu cậu chỉ là một khúc nhạc trên năm dây vĩ cầm, thì tớ nguyện suốt đời này chơi một bản nhạc duy nhất ấy. Trong những đêm đầy sao ánh sáng hay là để vượt qua những đêm thanh vắng lặng chỉ riêng mình tớ ngồi nhớ cậu. Nhớ cậu, tớ ngồi hát mãi bản tình ca ấy!
Nhưng mà: Nếu tớ chỉ là một ô cửa sổ nhỏ màu xanh thì cậu có là đôi mắt dõi theo ô cửa ấy, thấy tớ hạnh phúc cười, hạnh phúc hát và như thế, cậu cũng hạnh phúc chứ?
Nếu tớ là một bông hoa tím nhỏ lặng lẽ rơi, mong manh sống, mong manh hi vọng nhưng với một lòng thủy chung bất diệt thì liệu cậu có muốn làm một mảnh đất ươm lên cho đời một vườn hoa tím luôn khoe hương ngạt ngào.
Nhưng biết đâu đấy, nhiều khi tớ lại thích là cơn gió để quấn quýt bên những người tớ thương yêu thì cậu có muốn là áng mây xanh theo gió thổi đến mọi nơi, ban phát tình yêu cho thế gian đã vốn đầy đau khổ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét