Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012

Mùi hương ở lại

scent of women Mùi hương ở lại



Mùi hương là thứ phù phiếm nhưng lại thật nhất trong cảm xúc của người phụ nữ.
Có thể chẳng còn vấn vương với mối tình xưa nữa. Nhưng mùi hương của người đàn ông đó vẫn khiến người phụ nữ là ta bần thần mang theo, dù chỉ đôi lần. Để đến lúc chỉ thoáng nhận ra đã sững sờ cả một thời kỷ niệm với mùi hương cũ lắm quãng ngày đó từng làm ta mê mẩn.

Tôi cứ đinh ninh những mùi hương với tính cách con người. Mùi nồng nàn và trách nhiệm là thứ mùi khiến khứu giác ta không còn hoài nghi nữa. Mà chỉ muốn ôm vào lòng cho trọn vẹn những gần gũi và trao gửi cả cuộc đời này. Mùi hương hiện tại nơi người đàn ông tôi yêu là khắc khoải nhớ nhung, yêu thương chưa phút nào nguội lạnh. Là sự trìu mến và gần gũi khi cạnh nhau, mùi hương tan vào thân thể với thân thể, tan vào những toan lo trong nhau để yêu và thương hơn nữa.



Mùi Hương - Mi Lan



Đêm nào tôi cũng ngủ vùi trong thứ mùi đó. Sự đắm say mê mải yêu thương còn đọng lại nơi giấc ngủ êm đềm và ngọt ngào. Mùi hương của lần gặp trước mà vẫn là mùi hương của ngày hôm nay. Dịu dàng, hạnh phúc. Tôi muốn nói với anh rằng, nếu không có mùi hương của anh, giấc ngủ đối với tôi chỉ còn là nằm xuống và nhắm mắt theo nhịp đồng hồ sinh học. Tôi cuộn mình thư thái như một chú mèo con, rúc rúc vào và gối đầu lên mùi hương nơi cánh tay anh,  quấn mình vào mùi hương của anh.

Với trẻ con, giấc ngủ thường được vỗ về bằng những câu chuyện cổ tích nhẹ nhàng, có chàng hoàng tử khôi ngô bước ra cầm tay nàng công chúa xinh đẹp dắt vào cuộc đời mình và hạnh phúc.
Biết không, giấc ngủ của người phụ nữ đang  yêu chỉ có thể và chỉ nên là sự vỗ về trong mùi hương của riêng người đàn ông đời mình.

Sao tôi muốn đi cùng mùi hương Cherish đến thế. Rằng hãy yêu thương em, hãy nâng niu em và chiều chuộng em. Hãy ấp ủ em trong trái tim anh, anh có hiểu được là em đang khao khát anh trong cuộc đời của em nhiều biết chừng nào không. Mùi hương này nơi em đọng lại cùng hiến dâng bất tận và không hề mơ hồ.
Tôi muốn đi con đường với người đàn ông của tôi trong mùi hương có đôi đó. Gợi tình nhưng không hề nhục dục, đứng đắn mà vẫn đàn bà, tưởng như muốn bỏ quên thời gian trong nụ hôn dài và cái siết tay đầy ẩn ý. Nói làm sao nhỉ, một mùi hương dắt vào cõi yêu đương và gắn kết, dắt về lối nhỏ có ngôi nhà xinh xắn và người phụ nữ đang ôm con đùa bên chồng, cười rạng rỡ. Nói làm sao nhỉ khi đã đi vào một mùi hương và nhận ra nó nói hộ mình những bình yên khát vọng chân thành nhất còn hơn cả những lời thề hẹn.

Tôi không lạc vào nhiều mùi hương trong thời thiếu nữ đôi mươi. Khi tiếng lòng không sao mà rung lên được. Tôi thường lang thang trong thứ mùi hương của riêng mình, mùi ấm nóng và bình lặng cạnh những tách café thâu đêm lặng lẽ mà không hề đơn độc. Cứ hồn nhiên như một lẽ sống.
Trôi dần quãng ngày an nhiên đó là đắm say lòng trong mối tình đầu với người đàn ông như một niềm lạc lõng. Có mùi hương của mực in, mùi chữ trên báo mới còn vương những ngón tay dài và mảnh, dịu dàng vuốt sợi tóc xòa trước mặt tôi trong những chiều muộn bên nhau ăn tối trên phố Nghĩa Tân. Mùi của vội vã nép bên chiếc cổng xanh với giàn hoa nào chẳng biết tên nở từng chùm vàng rực mỗi khi hè đến sau nụ hôn vội ngượng ngùng những đêm chốc lát. Những khoảnh khắc vụt qua đó, mùi hương diệu vợi đó, nồng say, kiếm tìm và e ấp đó… có lẽ là cả đời này tôi vẫn phải hoài nguôi. Mùi hương đầu đời người thiếu nữ, cứ lặng lẽ ồn ào trong sâu thẳm niềm nhớ tinh nguyên. Tôi đã để quên mùi hương đó trong mênh mang hững hờ và trách giận. Và một ngày vô tình đã đẩy ra xa mãi, xa mãi, để rồi chẳng còn bao giờ có thể chạm vào những khắc khoải dịu dàng đó. mãi mãi chỉ còn lại là thứ cỏ xanh nơi trần thế…

Mùi hương hiện tại là thứ mùi hương tôi muốn cả đời này mình lạc bước trong đó. Nồng nàn cương trực, bao dung và chân thành, tin tưởng và bảo bọc. Tôi yêu mùi hương mơn man anh gửi vào sau gáy. Cả những mời gọi lâu dài mà ánh mắt anh nói với tôi nhiều hơn những lời nồng say nói.
Dù có ngồi sau chiếc xe tay ga đắt tiền và vịn eo người đàn ông lãng tử tỏ tình với mình ngọt như thanh socola ngày lễ tình nhân, với hương tóc và mùi của oải hương, đàn hương và gỗ trầm mạnh mẽ, nam tính nói về ước vọng sở hữu tỏa trong gió đến ngạt thở, thì ta cũng chẳng thể nào yêu nổi. Bởi đã trót phải lòng thứ mùi nắng, mùi gió, mùi bụi đường của yêu thương từ đôi cánh tay và vùng ngực rắn chắc, từ tấm lưng trần nhễ nhại mồ hôi của người đàn ông yêu thương ngồi làm việc trong một ngày hè mất điện. Bởi thời đôi mươi đã chỉ là cơn gió trong miền ký ức, bởi quãng đôi tư phải lòng ba mươi, cứ nhẹ tênh mà như định mệnh.
Sau mỗi mùi hương là một câu chuyện kể.

Có mùi hương của gợi nhớ và niềm ngậm ngùi. Sự hối tiếc đến từng ngón tay đan những ngày mùa thu hoa sữa thơm hơn cả một giấc mơ, ngắt từng chùm cắm lọ trong cái tinh nghịch dịu dàng trẻ con.
Có mùi hương sạch sẽ quyến luyến trong những chuyến bỏ trốn đến thành phố đam mê. Nhìn con đường ngập nắng và hàng me xao xác lá từ cửa sổ căn phòng tầng 4, tưởng mình dám từ bỏ tất cả, bao mùa trước mất mát. Tưởng thế thật đấy. Cứ nung nấu thế thật đấy. Rồi chẳng làm được.
Có mùi hương trói ta lại với Hà Nội, mùi hương mà ta biết ta đã chờ từ lâu lắm. Không cần bất kỳ một mùi hương nào khác nữa. Những chiều mùa đông tan làm sớm, anh ùa vào trong cái lạnh vụng về, hôn lên tóc người phụ nữ vừa tan học. Nghe ngoài mái hiên gió mưa thầm thì một câu chuyện của mùi hương cuối.
Có nghe chăng, mỗi mùa đều chở một mùi hương mê đắm. Người đàn ông của tôi chở mùi nồng nồng, mạnh mẽ ngất ngây đánh sực vào mũi tôi khi nụ hôn vừa chạm trong mùa hè buông hoa nhãn đầy thềm. Chở mùi ấm áp, say lòng ủ cả những củ khoai bắp ngô nướng còn nóng hổi trong lần áo khoác khi mùa đông qua ngõ và dừng lại ở bậc cửa căn phòng. Mùa xuân là thứ mùi cuống quýt, mùi của vội vã lao vào và ở đó. Một tháng xa mà tựa cả thiên thu. Còn mùa thu, mùi trà trong căn phòng nhỏ hẹp, chìm vào mắt nhau lời yêu anh dâng đầy nơi đáy mắt…

Mỗi ngày qua, mùi hương lại đong đầy. Ta đã yêu say đắm vậy sao?
Người phụ nữ giờ đây chỉ nhớ về những mùi hương xưa trong một tâm thế nhẹ nhàng, thanh thản. Mùi hương yêu và đôi lứa, và gửi trao là mùi hương hiện tại. Cảm ơn người đàn ông đã ở lại cùng ta với mùi hương đó. Một mùi hương mãi mãi không tan… mà ta chưa từng muốn bỏ quên một ngày nào.
Gocsuyngam

0 nhận xét:

Đăng nhận xét