Khi nói về hạnh phúc con người, dù trong công việc hay chơi đùa, Dalai Lama có lần đã nhắc nhở tôi rằng có những mức độ và phân loại khác nhau về hạnh phúc. Trong một cuộc đối thoại, đã được kể lại chi tiết trong cuốn sách trước đây của chúng tôi, Nghệ thuật của hạnh phúc, ngài đã phân biệt giữa hai kiểu thoả mãn của con người: vui thú và hạnh phúc. Vui thú chắc chắn có thể cung cấp một loại hạnh phúc tạm thời và sinh ra trạng thái xúc động mạnh mẽ. Ngài đã giải thích rằng vui thú nảy sinh trên cơ sở kinh nghiệm giác quan, nhnưg vì nó phụ thuộc vào điều kiện bên ngoài, nó là nguồn hạnh phúc không chắc chắn. Ngài đã chỉ ra, "Hạnh phúc thật liên quan nhiều tới tâm trí và trái tim. Hạnh phúc mà phụ thuộc chủ yếu vào vui thú thể chất là không ổn định; hôm nay nó có, hôm sau nó có thể không có." Với Dalai Lama, hạnh phúc thực được liên kết với cảm giác về ý nghĩa, và phát sinh trên cơ sở của trau dồi có suy xét những thái độ và cái nhìn nào đó. Người ta có thể đạt tới kiểu hạnh phúc này qua việc huấn luyện có hệ thống cho tâm trí. Việc huấn luyện này bao gồm nhổ bật rễ các trạng thái tiêu cực của tâm trí như hận thù, thù địch, ghen tị, hay tham lam, và trau dồi có suy xét các trạng thái tinh thần đối lập về lòng tốt, khoan dung, mãn nguyện và từ bi. Hạnh phúc thực có thể cần nhiều thời gian hơn để sinh ra, và đòi hỏi nỗ lực nào đó, nhưng nó là hạnh phúc kéo dài mà chúng ta có thể duy trì cho mình ngay cả trong những điều kiện cố gắng nhiều nhất của cuộc sống thường ngày.
Bản dịch mới của Ngô Trung Việt
Link down
Sưu tầm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét